Hình ảnh: Hiroyuki Oki
Đầu năm 2022, lúc đội ngũ kiến trúc sư The Bloom thao tác với gia chủ ở Bảo Lộc, cũng chính là lúc chúng ta nhận ra những khó khăn mà vùng đất này sẽ đưa tới. Đó là những ngày nắng khô kéo dãn dài, rồi tới những cơn mưa dầm ko dứt từ thời điểm thời buổi này qua ngày nọ, hệ luỵ là xung quanh những căn nhà bọc tôn cứ đua nhau mọc lên. Tuy khí hậu khắc nghiệt như vậy nhưng vẫn ko gian nơi phía bên trên lại rất dễ chịu và dễ chịu và thoáng mát quanh năm.
Sự hòa trộn rất dị giữa thử thách và lợi thế này đã phát hành một thắc mắc cơ phiên bản trong trái đất kiến trúc: Làm sao để một nơi ở ko chỉ kiên cố mà còn thực sự hòa tương thích với khí hậu bên trên đây?
Trong lúc, ngôi nhà này được xem là nơi cư trú của một mái ấm mái ấm gia đình ấm cúng tình cảm, mang từ bên trên đầu tới chân già và trẻ nhỏ. Người già tâm sự rằng chúng ta đã tận mắt chứng kiến trái đất đổi khác nên giờ chỉ mong sự yên ổn tĩnh lặng, còn những đứa trẻ thì tìm thấy nụ cười trong những món quà tự nhiên và thoải mái đơn thuần và giản dị và giản dị nhất… Do đó, mỗi ngóc ngách và ko gian của nơi cư trú này cần phải là nơi để tạo ĐK cho những khoảnh khắc đáng trân trọng.
Một cbọn họn lựa quan trọng trong nỗ lực này là cbọn họn lựa vật liệu xây dựng. Câu vấn đáp tới với hình thức của những viên ngóit vượt thời hạn. Chất liệu đa năng này ko chỉ kiên cường trước thời tiết khắc nghiệt mà còn mang trong mình một xúc cảm thâm thúy về nỗi nhớ, một sự gắn kết với những thời trước cũ. Ngoài thời hạn thao tác “rỉ tai” với thời tiết rất tốt thì, thì ngói còn mang lại xúc cảm hoài niệm rất đặc trưng mà chỉ người “già” mới biết được.
Một ý tưởng táo bạo đã xây dựng: ngói vừa làm mái, vừa làm tường, vừa che phủ, vừa tạo khe để lấy gió vào nhà, kết thích ưng ý với những mảng tường 2 lớp nhữngh âm, nhữngh nhiệt. Để tận dụng được ko gian thoáng mát tại địa phương, ngói còn đóng tầm quan trọng như đòn bẩy để đem khí mát vào nhà bên dưới hình thức như một cánh cửa chớp và để đối lưu luồng khí này. Một “ô ánh sáng - gió” to giữa nhà và những khe ánh sáng - gió xung quanh đã giúp cho ánh sáng và gió cứ thế len lỏi vào mỗi ngóc ngách trong căn nhà.
Sự riêng tư và phân bổ ko gian tác dụng ko hề bị coi nhẹ, cChúng là một trong những phần được chú tâm cảnh giác trong phong nhữngh thiết kế. Các kiến trúc sư đã ngăn chia nhỏ ra những ko gian cho căn nhà, đảm bảo độ riêng tư cho từng phòng và cho toàn bộ hàng xóm xung quanh. Toàn bộ ko gian sinh hoạt chính và riêng tư đều trải dài bên trên một mặt bởi và được phân bổ làm hai phần. Khi cánh cửa chính mở ra cũng chính là lúc những thành độngên hay khách tới nhà sẽ tiếp cận ngay sân vườn được khoét lỗ tròn bên trên trần, nhờ đó mà phòng ăn, phòng khách chào đón nhiều ánh sáng và bầu ko gian yên tĩnh.
Phòng khách tối giản với sự xuất hiện thích ứng của ghế băng dài, đôn và bàn trà bởi gỗ. Trong lúc đó tầng lửng là ko gian giành cho con vừa là phòng ngủ vừa là ko gian vui ckhá. Để hưởng trọn tầm nhìn thoải mái và tự nhiên từ trong ra phía bên ngoài, ngôi nhà hạn chế sử dụng tường mà thay bởi kính, chính vì vậy, trong quy trình sinh hoạt, con người sẽ hạn chế sử dụng điện năng hơn. Thậm chí cánh cửa chớp cũng khá được chế tác mô phỏng bởi mái ngói một nhữngh đồng bộ.
Khi ngôi nhà này hoàn thành thì cũng chính là lúc mọi cá nhân cảm nhận được một cuộc suy thoái tài chính đang chính thức, mỗi thứ cần phải được “cân đo đong đếm” kỹ lưỡng hơn. Ngôi nhà này, tựa như ngẫu nhiên một tổ ấm được xây dựng chu đáo nào khác, nhắm tới việc trở thành nơi ẩn náu cho tâm hồn, nơi những giấc mơ mà thậm chí bắt rễ và những kế hoạch tương lai mà thậm chí được nuôi dưỡng. “Nhà Ngói” sẽ như một ngọn gàng đèn hy vọng, một lời hứa mang lại sự an ủi và tkhô cứng thản cho những người sống phía bên trong nó.
Thời gian sẽ trôi qua, bao nhiêu mùa mưa nắng xen kẽ. Câu hỏi to nhất trong đầu những kiến trúc sư lúc này đó là: liệu khí hậu sẽ thích ngôi nhà này tới mức nào nhỉ?